Chẳng thơm cũng thể hoa nhài
Dẫu không lịch sự cũng người Trường An
Hồi thủ khả lân ca vũ địa(1)
Đất Trường An(2) là chốn đế kinh
Nước non một dải hữu tình
Giời Nam Việt trước gây đồ đế kỉ(3),
Người thôn ổ(4), dấu phong lưu thành thị.
Đất kinh kì riêng một áng lâm tuyền
Men sườn non tiếng mục véo von
In mặt nước buồm ngư lã chã
Hoa thảo kỉ kinh xuân đại tạ
Giang sơn trầm tiếu cổ hưng vương(5)
Đồ thiên nhiên riêng một bức tang thương
Khách du lãm coi chừng thăm hỏi
Đã mấy độ sao dời vật đổi
Nào vương cung, đế miếu(6) đâu nào?
Mỉa mai vượn hót anh chào.

Nguồn: Nguyễn Công Trứ cuộc đời và thơ do Đoàn Tử Huyến chủ biên, NXB Lao động, 2011


* Chú thích:

(1) Ngoảnh lại tiếc cho chỗ múa hát. Đây là câu thơ ở bài Thu hứng của Đỗ Phủ đời Đường.

(2) Trường An: chỉ kinh thành Thăng Long.

(3) Đồ đế kỷ: bức tranh chép các đế vương.

(4) Thôn ổ: thôn xóm.

(5) Cỏ hoa tàn tạ trải bao nhiêu xuân, Giang sơn cười thầm cuộc hưng vong xưa.

(6) Vương cung: cung vua; đế miếu: miếu thờ vua.