Khi con sinh cái tã đã nhuộm xanh
Cái nôi mắc trước cửa hầm trú ẩn
Lửa đạn giặc sém cành hoa đậu ván
Bên bờ ao con chuồn chuồn mất chỗ chơi
Đã có trước tiếng đầu tiên con khóc
Là tiếng rú cuồng điên của bọn giặc trời
Khi con sinh trời đã xanh rồi
Có vạch trắng của đường bay tên lửa
Cây lá màu nguỵ trang lúc nào chẳng rõ
Mặt đất dọc ngang xẻ những chiến hào
Lời mẹ ru không chỉ ngọt ngào
“Cái bống ngủ ngon, cánh cò bay mải…”
Bởi khi bay có cánh cò đã gãy
Trong lúc ngủ say cái bống vẫn giật mình
Con sinh ra – … Trên Tổ quốc con sinh
Giữa trang sử những ngày chống Mỹ
Cũng như bao nhiêu anh hùng dũng sĩ
Con hôm nay trong lửa đạn ra đời
Lĩnh Nam, 23-11-1967