I. Kiến thức cơ bản

– Thể loại: Chèo

  • Văn bản Quan Âm Thị Kính là phần lời (kịch bản) của một vở chèo – một loại hình văn nghệ dân gian kết hợp nhiều hình thức như hát, múa, diễn tích, kể chuyện,… được trình bày trên sân khấu (còn gọi là chiếu chèo).

– Giá trị nội dung: 

  • Sự đối lập giàu – nghèo trong xã hội cũ thông qua xung đột gia đình, hôn nhân và thể hiện những phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ nông thôn: hiền lành, chân thật, biết giữ lễ nghi và cam chịu oan nghiệt.
  • Thành ngữ Oan Thị Kính dùng để nói về những nỗi oan ức quá chịu đựng, không thể giãi bày được

– Giá trị nghệ thuật

  • Tác phẩm mang tính khuyến giáo.
  • Nghệ thuật xung đột gay gắt

II. Phân tích tác phẩm

a. Trước khi bị mắc oan

  • Thị Kính ngồi quạt cho chồng.
  • Thị kính yêu thương chồng bằng một tình cảm đằm thắm.
  • Thị Kính cầm dao xén râu cho chồng.
  • Tỉ mỉ, chật thật trong tình yêu.
  • Thị Kính là người phụ nữ yêu thương chồng chân thật và mong muốn có hạnh phúc lứa đôi tốt đẹp.

b. Trong khi bị oan

– Sùng bà

  • Thị Kính bị khép vào tội giết chồng.
  • Cái con mặt sứa gan lim này! Mày định giết con bà à?
  • Tuồng bay mèo mả gà đồng lẳng lơ.
  • Trứng rồng lại nở ra rồng.
  • Liu điu lại nở ra dòng liu điu.
  • Mày là con nhà cua ốc.
  • Con gái nỏ mồn thì về với cha.
  • Gọi Mẵng tộc, phó về cho rảnh.

→ Sùng bà tự nghĩ ra tội để gán cho Thị Kính.

– Dìu đầu Thị Kính ngã xuống.

– Khi Thị Kính chạy theo van xin, Sùng bà dúi tay ngã khụy xuống.

→ Xùng bà là người đàn bà độc địa, tàn nhẫn, bất nhân.

– Thị Kính

– Lạy cha , lạy mẹ! Con xin trình cha mẹ…Giờ ơi! mẹ ơi, oan cho con lắm mẹ ơi!. Oan thiếp lắm chàng ơi.

– Vật vã khóc, ngữ mặt rũ rợi, chạy theo van xin

– Nói lời hiền dịu, cử chỉ yếu đuối nhẫn nhục.

– Thị Kính đơn độc giữa mọi sự vô tình, cực kì đau khổ và bất lực.

– Thị Kính phải chịu nhẫn nhục, oan ức nhưng vẫn thể hiện là người chân thực hiền lành, biết giữ phép tắc gia đình.

– Nhân vật nữ chính, bản chất đức hạnh, nết na, gặp nhiều oan trái.

c. Sau khi bị oan

– Quay vào nhà nhìn từ cái kỉ đến sách, thúng khâu, rồi cầm chiếc áo đang khâu dở, bóp chặt áo trong tay.

– Thương ôi! bấy lâu …thế tình run rủi.

→ Nỗi đau nuối tiếc, xót xa cho hạnh phúc lứa đôi bị tan vỡ.

– Đi tu để cầu phật tổ chứng minh cho sự trong sạch của mình.

→ Phản ánh số phận bế tắc của người phụ nữ trong xã hội cũ và lên án thực trạng xã hội vô nhân đạo đối với những người lương thiện.