Bài thơ: Bài ca đắp đường – Xuân Quỳnh
Vớt đất lên ta đắp con đường
Mưa hãy khoan mưa - nắng lên hỡi nắng
Nào gió đi - gió ơi, đừng lặng
Cho khô đường...
Bài thơ: Sóng – Xuân Quỳnh
Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn...
Bài thơ: Thuyền và biển – Xuân Quỳnh
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:
“Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn...
Bài thơ: Ru – Xuân Quỳnh
Sao đã mọc đầy trời
Trùm không gian lấp lánh
Gió khuya về giá lạnh
Sóng biển vỗ rì rào
Bên bờ, hàng phi lao
Đang thì thầm tình...
Bài thơ: Về đại hội – Xuân Quỳnh
Phần Lan! Phần Lan!
Những con tàu băng băng về đại hội
Bài hát tuổi xanh náo nức bánh xe vần
Từ bốn phương những đàn chim...
Bài thơ: Tháng năm – Xuân Quỳnh
Giấc ngủ vừa chợp qua
Nắng đã về trước cửa
Đêm ngắn: phút gần nhau
Ngày dài như nỗi nhớ
Nước sôi ngầu bọt thau
Luộc mình con cá...
Bài thơ: Bàn tay em – Xuân Quỳnh
Gia tài em chỉ có bàn tay
Em trao tặng cho anh từ ngày ấy
Những năm tháng cùng nhau anh chỉ thấy
Quá khứ dài là...
Bài thơ: Anh – Xuân Quỳnh
Cây bút gẫy trong tay
Cặn mực khô đáy lọ
Ánh điện tắt trong phòng
Anh về từ đường phố
Anh về từ trận...
Bài thơ: Sân ga chiều em đi – Xuân Quỳnh
Sân ga chiều em đi
Mênh mang màu nắng nhạt
Bụi bay đầy ba lô
Bụi cay xè con mắt
Sân ga chiều em đi
Gạch dưới chân im...
Bài thơ: Có một thời như thế – Xuân Quỳnh
Có một thời vừa mới bước ra
Mùa xuân đã gọi mời trước cửa
Chẳng ngoái lại vết chân trên cỏ
Vườn hoa nào cũng ở phía...