Tiểu đội đã xếp một hàng ngang
Cúc ơi em ở đâu không về tập hợp?
Chín bạn đã quây quần đủ mặt
Nhỏ-Xuân-Hà-Hường-Hợi-Rạng-Xuân-Xanh
A trưởng Võ Thị Tần điểm danh
Chỉ thiếu mình em
(Chín bỏ làm mười răng được!)

Bọn anh đã bới tìm vẹt cuốc
Ðất sâu bao nhiêu bọn anh không cần
Chỉ sợ em đau nên nhát cuốc chùng
Cúc ơi! Em ở đâu?
Ðất nâu lạnh lắm
Da em thì xanh
Áo em thì mỏng!
Cúc ơi! Em ở đâu?
Về với bọn anh tắm nước sông Ngàn Phố
Ăn quýt đỏ Sơn Bằng
Chăn trâu cắt cỏ
Bài toán lớp Năm em còn chưa nhớ
Gối còn thêu dở
Cơm chiều chưa ăn

Em ở đâu hỡi Cúc
Đồng đội tìm em
Đũa găm, cơm úp
Gọi em
Gào em
Khản cổ cả rồi
Cúc ơi…ời…ơi!

(Ngã ba Đồng Lộc, 25-7-1968)

* Chú thích:

Vào 16 giờ 30 ngày 24-7-1968, tại ngã ba Đồng Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh, mười nữ thanh niên xung phong hi sinh trong một trận bom của không lực quân Mỹ. Trong khoảnh khắc đau xót nhất, bi thương nhất khi 9 đồng đội đã được tìm thấy, còn tiểu đội phó Hồ Thị Cúc còn nằm đâu đó dưới hố bom, Yến Thanh – anh cán bộ kỹ thuật của ngành giao thông vận tải – đã nấc nghẹn viết nên bài thơ Cúc ơi làm lay động lòng người.

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Võ Công Diên phổ nhạc thành bài hát Em ở nơi mô.