Thoát vòng danh lợi – Nguyễn Công Trứ
Chen chúc lợi danh đà chán ngắt,
Cúc tùng phong nguyệt(1) mới vui sao.
Đám phồn hoa trót bước chân vào,
Sực nghĩ lại giật mình bao...
Chơi xuân kẻo hết xuân đi – Nguyễn Công Trứ
Ngẫm cho kỹ đến bất nhân là tạo vật(1)
Đã sinh người lại hạn lấy năm(2)
Kể chi thằng lên bẩy, đứa lên năm
Dẫu ba vạn...
Chữ nhàn – Nguyễn Công Trứ
Thị tại môn tiền náo
Nguyệt lai môn hạ nhàn(1)
So lao tâm lao lực cũng một đàn
Người trần thế muốn nhàn sao được?
Nên phải giữ...
Con tạo ghen ghét – Nguyễn Công Trứ
Danh giả tạo vật chi sở kỵ(1),
Ghét chứng chi ghét mãi ghét hoài.
Lúc tuổi xanh chi khỏi cậy tài,
Sức bay nhảy tưởng ra ngoài...
Vô cầu – Nguyễn Công Trứ
Người ta ở trong phù thế,
Chữ "Vô cầu" là chữ thiên nhiên(1).
Đêm bẩm trời, trời cũng phải khuyên.
Khuyên khuyên chữ anh hùng yên sở...
Nợ tang bồng – Nguyễn Công Trứ
Vũ trụ giai ngô phận sự(1)
Chẳng công danh chi đứng giữa trần hoàn(2)
Chí tang bồng(3) hẹn với giang san
Đường trung, hiếu, chữ quân thân...
Chí nam nhi – Nguyễn Công Trứ
Thông minh nhất nam tử,
Yếu vi thiên hạ kỳ(1).
Trót sinh ra thời phải có chi chi,
Chẳng lẽ tiêu lưng ba vạn sáu(2).
Đố kị sá...
Trang thơ Nguyễn Công Trứ – 阮 公 著
CUỘC ĐỜI NGUYỄN CÔNG TRỨ
Nguyễn Công Trứ (1778-1858), tự Tồn Chất, hiệu Ngộ Trai, biệt hiệu Hi Văn, là một nhà thơ, nhà quân...
Chương XX: Chuyện tướng Dạ Xoa
Kẻ kỳ sĩ ở hạt Quốc Oai, họ Văn tên là Dĩ Thành tính tình hào hiệp, không chịu để ma quỷ mê...
Chương XIX: Cuộc nói chuyện thơ ở Kim Hoa
Huyện Kim Hoa có người con gái họ Ngô tên Chi Lan, là bậc nội trợ hiền của vị tiên sinh họ Phù....

