Ngất ngưởng – Nguyễn Công Trứ
Vũ trụ nội mạc phi phận sự(1),
Ông Hi Văn(2) tài bộ đã vào lồng.
Khi Thủ khoa, khi Tham tán, khi Tổng đốc Đông(3),
Gồm thao...
Nhàn nhân với quý nhân – Nguyễn Công Trứ
Cơn chếnh choáng xoay vần trời đất lại,
Chốc ngâm nga xáo lộn cổ kim đi.
Cái công danh là cái chi chi,
Quý nhân tưởng bất...
Yêu hoa – Nguyễn Công Trứ
Ngồi thử ngẫm trăm hoa ai nhuốm
Một hoa là riêng một sắc hương
Khi chưa xuân khép nép bên tường
Còn phong nhụy đợi Đông Hoàng(1)...
Hành tàng – Nguyễn Công Trứ
Đánh ba chén rượu khoanh tay giấc
Ngâm một câu thơ, vỗ bụng cười
Cái công danh là cái nợ đời
Đường thản lý, cát nhân(1) chi...
Thích chí ngao du – Nguyễn Công Trứ
Ngâm cùng giăng gió vài câu kiểng,
Tính với giang sơn mấy chuyện đời.
Thú gì hơn nữa thú ăn chơi,
Chi giàu khó, sang hèn là...
Thoát vòng danh lợi – Nguyễn Công Trứ
Chen chúc lợi danh đà chán ngắt,
Cúc tùng phong nguyệt(1) mới vui sao.
Đám phồn hoa trót bước chân vào,
Sực nghĩ lại giật mình bao...
Chơi xuân kẻo hết xuân đi – Nguyễn Công Trứ
Ngẫm cho kỹ đến bất nhân là tạo vật(1)
Đã sinh người lại hạn lấy năm(2)
Kể chi thằng lên bẩy, đứa lên năm
Dẫu ba vạn...
Chữ nhàn – Nguyễn Công Trứ
Thị tại môn tiền náo
Nguyệt lai môn hạ nhàn(1)
So lao tâm lao lực cũng một đàn
Người trần thế muốn nhàn sao được?
Nên phải giữ...
Con tạo ghen ghét – Nguyễn Công Trứ
Danh giả tạo vật chi sở kỵ(1),
Ghét chứng chi ghét mãi ghét hoài.
Lúc tuổi xanh chi khỏi cậy tài,
Sức bay nhảy tưởng ra ngoài...
Vô cầu – Nguyễn Công Trứ
Người ta ở trong phù thế,
Chữ "Vô cầu" là chữ thiên nhiên(1).
Đêm bẩm trời, trời cũng phải khuyên.
Khuyên khuyên chữ anh hùng yên sở...